hinggut

Verba (v)

  1. goyang; guncang
KBBI III
hing·gut v goyang; guncang;

meng·hing·gut v menggoyang; mengguncang (pohon-pohon dsb);

ter·hing·gut-hing·gut v tergoyang-goyang; terguncang-guncang; terayun-ayun: naik ke balai yg ~
Hindu ~ hinduisme ~ hingar ~ hingga ~ hinggap ~ hinggut ~ hio ~ hiosiamina ~ hiosin ~ hipantium ~ hiper-